Khác hẳn với dáng vẻ đạo mạo trí thức của Christine bên ngoài. Bây giờ Thuận là “con ong đã tỏ đường đi lối về…”, còn Christine là người “biết mùi chùi không đi…”
Cả hai đều có lý do để hẹn hò và cho nhau những giây phút ái ân nồng cháy. Họ quên hết những bối cảnh chung quanh, sống hết cho nhau bằng những cơn thống khoái miệt mài.