Kiều Hạ Linh liền đẩy Vũ Hoàng Huy ra chỉnh lại quần áo rồi đi về bàn làm việc: “Tổng giám đốc đã trễ giờ làm việc rồi, còn rất nhiều hồ sơ cần chữ ký của chú đó”.
Vũ Hoàng Huy nâng môi lên mỉm cười đáp: “Con đúng là ngày càng ranh mãnh, thôi thì bắt đầu làm việc đi tối về chú lại tính sổ với con sau”.