Nó sững người đỏ bừng mặt chuồn ra khỏi tay tôi chạy tọt vào phòng, rồi lại chạy ra, rồi lại chạy vào… như con kiến bò bát mỡ vậy! Tôi nhìn nó cuống quýt vừa mừng cho nó vừa thấy thương nó.